| 0 nhận xét ]

Vụ án giết người trên xe Lexus xảy ra đã gần hai tuần nay nhưng đến giờ, nhân chứng đầu tiên, anh Phạm Đăng Chiến, nhân viên bảo vệ khu Ngoại giao đoàn, (Vạn Phúc, Kim Mã, Ba Đình, Hà Nội) vẫn không khỏi bị ám ảnh bởi hình ảnh một người đàn ông với vết cứa trên cổ đang vẫy tay về phía mình cầu cứu.
>>Xác chết trong xe Lexus - Nữ Sinh Kim Anh giết tình nhân

Anh Phạm Đăng Chiến, nhân chứng đầu tiên của vụ án giết người trên xe Lexus rạng sáng ngày 14/2 vẫn chưa hết rùng mình. Ảnh: MP.

Rạng sáng ngày 14/2, sau khi đã tuần tra bên trong khu vực cơ quan, anh Chiến đi xe máy ra phòng lễ tân gần cổng chính để tiếp tục ca trực của mình. Thoáng thấy một chiếc ô tô màu đen đỗ ngay giữa cổng nhưng anh không để ý lắm. Lát sau khi đang lúi húi khóa xe máy của mình, anh Chiến bất ngờ thấy cửa kính xe ô tô hạ xuống, một cánh tay thò ra bên ngoài và vẫy về phía anh như đang cầu cứu. Linh cảm có điều chẳng lành, anh tiến đến chiếc xe, thấy một người đàn ông người bê bết máu. Lúc đó khoảng hơn 2 giờ sáng.

Dưới ánh sáng của đèn trong phòng hắt ra, anh Chiến nhìn thấy trên cổ người đàn ông trung niên kia có một vết cắt dài khoảng 10cm đang rỉ máu. Bỏ xe máy lại, anh chạy vội sang phòng khám gia đình cạnh đó gọi bác sĩ. Khi quay lại, chiếc xe màu đen đã lùi lên vỉa hè và húc vào cột điện, một bánh trước dưới lòng đường còn người đàn ông trong xe đầu ngả về bên phải, bất tỉnh. Ngay lập tức, anh gọi điện cho cấp cứu 115 và công an phường Kim Mã thông báo vụ việc.

Gần hai tuần sau khi chứng kiến cảnh đó, ngồi kể lại câu chuyện với phóng viên giữa ban ngày trong một quán cà phê vắng vẻ, yên tĩnh, anh Chiến thú nhận vẫn không khỏi rùng mình. Có điều, cảm giác sợ hãi không còn đeo bám anh như những ngày đầu nữa. Anh Chiến tâm sự, có lẽ không bao giờ có thể quên được hình ảnh người đàn ông với vết cứa trên cổ và cánh tay vẫy vẫy.

Chiếc xe của nạn nhân đậu ngay trước cổng Khu Ngoại giao Đoàn Vạn Phúc. Ảnh: Nguyễn Hưng.

Vài ngày sau cái đêm kinh hoàng, trong tâm trí của người thanh niên 27 tuổi này vẫn luôn hiện về vết cắt chảy máu, nhất là những hôm trực đêm một mình ngoài chốt. Thỉnh thoảng, bạn bè trêu đùa có người đang tìm gặp ngoài cổng, anh lại rợn người. Mặc dù đã cố gắng gạt bỏ những khoảnh khắc gai người, cố gắng làm việc để quên đi nỗi sợ hãi nhưng nhiều lúc một mình, anh vẫn "nổi da gà".

Vừa kể chuyện, anh bảo vệ có thân hình nhỏ nhắn vừa nhìn ra phía ngoài như muốn tránh phải đối diện với không gian vắng vẻ của quán nước, tìm sự đông đúc, ồn ào của dòng xe ngược xuôi ngoài đường. Nhấp một ngụm cà phê đắng để tiếp tục, anh thành thật chia sẻ: "Chẳng phải người quen hay họ hàng thân thiết gì nhưng khi nhìn thấy cảnh đó, không riêng tôi mà bất cứ ai cũng cảm thấy đau xót. Tôi thoáng nghĩ trong đầu, cùng là con người với nhau sao nỡ đối xử ác vậy".

Ngay khi nhìn thấy vết thương của anh Chính (nạn nhân trong xe mà mãi sau đọc báo anh Chiến mới biết tên), anh Chiến đã dự cảm đó không phải một vụ tai nạn hay va chạm thông thường, nhiều khả năng đây là vụ thanh toán, đâm chém nhau.

Máu nạn nhân bê bết trên ghế lái. Ảnh: Nguyễn Hưng.

Sáng hôm sau, khi một đồng nghiệp đọc báo mạng trên điện thoại và kể lại, anh Chiến mới hay đó là nạn nhân hôm qua mình gặp. "Hiện giờ, cuộc sống của tôi đã trở lại bình thường và không chú ý nhiều tới án mạng đó nữa bởi không muốn công việc bị ảnh hưởng. Tôi theo dõi báo chí và biết rằng thủ phạm là một cô gái, một nữ sinh. Cũng không quá bất ngờ lắm", anh nói.

Định rút điếu thuốc làm một hơi xua đi những cảm giác rạng sáng 14/2 đang ùa về, anh Chiến chợt ngừng lại giọng ngập ngừng: "Mong sao cuộc điều tra sớm kết thúc để tòa án đưa ra phán quyết với người nào có tội. Khi ấy, tâm trạng tôi cũng thoải mái và bớt áy náy hơn".

Vụ án đang dần được làm sáng tỏ nhưng người thanh niên này vẫn day dứt một điều, giá như anh Chính dừng xe chỗ cơ quan anh sớm hơn khoảng từ 5 đến 10 phút trước đó, biết đâu đã được cứu sống...

Bình Minh

0 nhận xét

Đăng nhận xét